Gặp Tuệ "kính", em LS Võ Nguyên Trọng - Kiến Quốc



Gặp Tuệ "kính", em LS Võ Nguyên Trọng

Trần Kiến Quốc

Sáng thứ năm, Tuệ điện thoại báo: đang ở Tp. Anh em hẹn trưa ra Bia Gold-Malt. Báo thêm Tâm, CCB E46 bạn Trọng, người xuống Kiên Lương đón Trọng về. Có Việt Tấn, Tùng "béo", Tuệ - 3 anh em k9 Học viện cùng Kiến Quốc và Tâm. Anh em tâm sự nhiều chuyện, nhất là chuyện tìm, đón Trọng cùng 7 đồng đội về quê hương.
Tuệ và gia đình thực sự hài lòng. Tiếc là bà không còn sống để chứng kiến niềm vui này. Mà thật là 1 sự trùng hợp kì lạ, Tâm lại là đồng hương Đức Phổ, Quảng Ngãi với Trọng. Trọng và Tâm cùng tiểu đoàn nhưng không hề biết nhau.

Việt Tấn và Tuệ đã vài lần xuống đây, từng gặp anh Cư (y tá trạm xá) đi tìm mộ mà không thấy. Tìm ra Trọng cũng là cái duyên.
Tuệ lấy iPhon chỉ cho xem nơi chôn cất Trọng, trên cái mỏm nhô ra biển, bờ phía tây. Nơi đây, anh em E46 đã phải vượt biển, phá vòng vây của địch.
Anh Trọng được chôn ở phía tây của mũi. "Anh Trọng được chôn ở phía tây của mũi".



Gặp Tâm nghe được bao chuyện hay.

1. Chuyện tay Hiếu D trưởng chiêu hồi:
Hắn đầu hàng địch với nguyên do thật vớ vẩn. Anh ta là dân Hải Hưng, đi bộ đội từ thời chống Pháp, rất giỏi đánh trận nhưng rất kém về sử dụng bản đồ. Anh ta có tài chỉnh cối 82. Bắn phát thứ nhất có lệch thì ngay phát sau như "bỏ lỗ đáo".
Hiếu là bạn thân với Tham mưu phó E46. Lần đó, trên trung đoàn thông báo phương án tác chiến và tọa độ mốc. Vì chạm vào yếu điểm, Hiếu bực tức trả lời: "Tao đ. biết dùng bản đồ, chẳng biết tọa độ tọa điếc gì cả!". Vậy là anh bạn chửi: "Không dùng được thì đi mà chiêu hồi". Chỉ vì tự ái cá nhân, đêm ấy hắn chuồn.
Hiếu đã chọn 1 tay trinh sát giỏi làm liên lạc cho mình. Đêm ấy, Hiếu đưa cho tay lính hắn khẩu K59 và xanh-tuya đạn; còn hắn giữ khẩu AK cùng mấy băng đạn. (Có ai biết chỉ huy định làm gì!). Tới khi biết thủ trưởng có ý định chuồn, cậu lính rút súng ra. Hắn cười khẩy: "Đạn anh đã tháo ra từ chiều rồi". Nói xong hắn biến vào bóng đêm.
Những tổn thất khi Hiếu phản bội đã rõ. Đội hình E46 bị đánh tan rã. Anh em phải vượt vòng vây theo đường biển. Gian nan, vất vả, đường đi bị lộ, nhiều anh bị bắt. Trên trời là C130, dưới biển là ca nô rẽ sóng. Hắn đã lên loa kêu gọi các chiến binh Bắc Việt quy hàng. Sau này những năm 1980 còn nghe giọng hắn ở bên K. Vậy là hắn chuồn sang đó làm tay sai cho Pol-pot. Giờ, chẳng hiểu số phận hắn ra sao?

2. Chết đến 3 lần
Trong số các đồng đội được tay Tâm chôn cất có 1 trường hợp đặc biệt. Đêm ấy khi chôn xong các bạn, chợt nghe tiếng rên khe khẽ. Lần tìm lại nơi đó, gạt đất và mở tấm tăng ra thấy Long khẽ nói: "Nước, nước". Tâm lấy bình tông và rót ra đúng 1 nắp, cho vào miệng Long. Long tỉnh được lúc rồi lại ngừng thở. Vừa định đóng tăng, gạt đất lấp thì lại nghe tiếng rên... Lại thêm nắp bình tông nước. Cứ thế phải đến lần thứ 3 thì Long đi. (Sau này hỏi, ông mà cho uống cả bát thì bạn đi sớm hơn, kinh nghiệm ấy ai dạy? Tâm nói, thực tế chiến trường!). Chờ cả tiếng đồng hồ, không thấy Long còn thở, người lạnh ngắt, Tâm mới lấp đất cho bạn.

Có thêm CCB Tâm, bạn Trọng. Có thêm CCB Tâm, bạn Trọng.

Tuệ và anh Tâm. Tuệ và anh Tâm.



Sau này, khi ra Hải Phòng gặp bạn chiến đấu cũ. Thấy 1 anh bạn bước vào, Tâm bật lên: "Long đấy hả mày, mày sống lại lần nữa à?". Anh bạn trẻ cười: "Không, em là Lượng, em của anh Long". Hai tên này giống nhau như 2 giọt nước. Sau đó, Tâm đưa Lượng về chiến trường cũ đi tìm mộ anh.


3. Tình cờ
Khi đi tìm mộ, đến đâu cũng được bà con, nhất là các ấp trưởng nhiệt tình chỉ dẫn. Tâm nhớ có chôn 1 LS ở sau 1 nhà dân. Theo ấp trưởng cái xác nhà này còn được giữ lại sau 1975. Khi đến nơi, chị chủ nhà đã ngoài 60 nhất quyết bảo: "Sau nhà tôi không có chôn mộ LS nào". Chị kể lại: "Vì chiến tranh ác liệt, gia đình phải bỏ nhà sơ tán nhưng lần đó tôi có về và thấy mấy ông Việt cộng đang giết con heo nhà tôi". Tâm giật mình:
- Chị thấy có mấy người?
- Đâu như 3.
- Thấy chúng tôi, hình như chị bỏ chạy?
- Dạ, vâng.
(Tâm kể cho chúng tôi, lần đó, sau khi chôn cất LS xong, thấy nhà chủ con con heo, chúng tôi đã làm thịt. Ở chiến trường có 1 nguyên tắc khi vào vùng dân cư, nếu gặp bất kì người dân nào lập tức phải tìm cách giữ họ lại. Nếu để họ đi thì khả năng bị lộ trên 50%, tổn thất dễ dàng đến ngay sau đó. Lần đó vừa thấy có bóng người, tôi bảo anh em: Chúng mày làm tiếp, để tao đuổi theo. Đuổi theo bóng người 1 đoạn thì thấy mất hút. Hóa ra chị ta đã tạt vào 1 bụi ven đường. Lần đó mà gặp chị, chắc là "xong" rồi.
Chúng tôi xẻ con lợn làm 4 phần, chả cạo lông cạo lá gì, cứ thế cho lên vai chạy).
... Tiếp câu chuyện với chị chủ nhà...
- Vậy là trùng hợp, chị là con cháu trong nhà này và đã lần về nhà chiều ấy. Tôi là người đuổi theo chị. May mà... Vậy đúng 100% sau nhà chị có 1 ngôi mộ.
Chị dẫn chúng tôi ra sau nhà tìm kiếm và cuối cùng tìm ra. Thật may mà còn lưu lại những "dấu vết" kì lạ và vô tình như thế khi đi tìm đồng đội.

✯ 


Đăng lại bài viết của Trần Kiến Quốc (đã đăng tại , Báo liếp K5: Thứ bảy, ngày 31 tháng ba năm 2012).